Duy Cao Blog

Sự kế thừa, Tết xưa & nay

Sự kế thừa, Tết xưa & nay

Sự kế thừa, Tết xưa & nay

Sự kế thừa, Tết xưa & nay

Mùi khói nhang trầm quyện lẫn hương thơm của hoa đào, hoa mai, lan tỏa khắp không gian nhà. Tiếng cười nói rôm rả của những đứa trẻ hòa quyện vào tiếng leng keng của những chiếc thìa gỗ khi đảo gạo nếp. Cảnh tượng ấy cứ lặp lại mỗi dịp Tết đến xuân về, gợi cho tôi nhớ về những kỷ niệm tuổi thơ đẹp đẽ bên gia đình.

Khi ngồi trên chiếc xe bon bon trên đường về quê mắt tôi lướt qua màn hình điện thoại, dừng lại ở một dòng trạng thái ngắn ngủi: “Nếu mỗi năm bạn gặp bố mẹ một lần, thì chắc bạn có thể đếm được số lần còn có thể gặp bố mẹ…”. Câu nói ấy như một nhát dao cắt vào tim, đánh thức trong tôi những nỗi niềm sâu kín.

Nhớ lại những cái Tết xưa, tôi thường háo hức chờ đến giao thừa để cùng cả nhà quây quần bên mâm cơm, cùng nhau đón xem chương trình nghệ thuật. Còn bây giờ, cuộc sống bận rộn khiến tôi ít có thời gian dành cho gia đình hơn. Dòng trạng thái ấy như một lời nhắc nhở tôi rằng, thời gian dành cho người thân là vô giá. Tôi chợt nhận ra mình đã lớn khôn, đã có nhiều trách nhiệm hơn.

Về đến nhà tôi liền cùng bố chuẩn bị mâm cơm cúng tổ tiên. Bố tôi, người đàn ông lam lũ, suốt đời vất vả vì gia đình, giờ đây mái tóc đã điểm bạc, đôi tay đã chai sạm. Bố dạy tôi cách chọn quả, cách bày mâm ngũ quả sao cho đẹp mắt và ý nghĩa. Chuối xanh tượng trưng cho sự che chở, đoàn kết; bưởi là phúc lộc, sung túc; đào và quýt gợi thịnh vượng, sức khỏe; lê mang ý nghĩa an khang. Mỗi loại quả đều mang một thông điệp sâu sắc, thể hiện tấm lòng thành kính của con cháu đối với tổ tiên.

Trong khoảnh khắc ấy, tôi nhận ra rằng mình đã lớn khôn, bố tôi cũng đã già đi. Tôi như đang kế thừa những giá trị truyền thống từ thế hệ đi trước, tiếp tục giữ gìn và phát huy những nét đẹp văn hóa của gia đình. Cảm giác ấy thật ấm áp và thiêng liêng.

Những giá trị về sự kiên nhẫn, sự tỉ mỉ mà bố tôi truyền dạy, tôi lại tìm thấy trong những bài giảng của cô Long – người thầy của tôi trong lĩnh vực truyền thông. Cả hai đều giúp tôi hoàn thiện bản thân, không chỉ trong cuộc sống mà còn trong cả công việc. Nhớ lại lần đầu tiên tôi trình bày bài viết trước lớp, tôi đã rất hồi hộp. Mỗi bài viết của tôi, cô đều đọc kỹ, sửa chữa từng câu từng chữ, chỉ ra những điểm mạnh, điểm yếu và hướng dẫn tôi cách để hoàn thiện hơn.

Cô thường nhắc chúng tôi rằng, một bài viết hay phải bắt đầu từ một câu chuyện thật, một câu chuyện chạm đến trái tim người đọc. Bên cạnh đó, việc cài cắm những giá trị, những kiến thức hữu ích vào trong bài viết cũng rất quan trọng. Và tất nhiên, để một bài viết thực sự thành công, nó phải có tính viral, phải khiến người ta muốn chia sẻ.

Những lời dạy của cô đã giúp tôi hiểu rõ hơn về nghệ thuật viết lách. Tôi nhận ra rằng, viết content không chỉ đơn thuần là truyền đạt thông tin mà còn là một cách để kết nối với người đọc, để chia sẻ những cảm xúc, những trải nghiệm của bản thân.

Tết này, tôi không chỉ cảm nhận được tình yêu thương của gia đình mà còn trân trọng hơn những kiến thức, những kỹ năng mà tôi đã được học hỏi. Tôi tin rằng, với những hành trang ấy, tôi sẽ tự tin bước vào tương lai. Dưới bóng cây đa cổ thụ, tôi hứa sẽ luôn ghi nhớ những lời dạy của bố và của cô, sẽ cố gắng trở thành một người có ích cho xã hội.