“Nếu được chọn giữa sự nghiệp và tình yêu thì bạn chọn cái nào?”
Câu hỏi được nghe nhiều nhất khi một mối tình sắp tan vỡ vì cuộc sống mưu sinh. Có người chọn sự nghiệp, có người chọn tình yêu và dĩ nhiên có người sẽ chọn cả hai.
Tôi từng tự đặt cho mình câu hỏi ” Uạ tại sao người đó lại không chọn cả hai, họ có thể cân bằng giữa tình yêu và sự nghiệp mà. Đi làm về mệt có người chờ mình và tình yêu giúp con người ta có nhiều động lực để cố gắng. Rất tuyệt còn gì”. Nhưng….
Nhưng – Mọi thứ dường như là hoàn hảo, dường như theo đúng một quỹ đạo thì bị hiện thực hóa bởi từ “nhưng”. Cuộc sống con người ta mấy ai cân bằng được hết. Đến nỗi thời gian một ngày chẳng còn tận dụng được.
Giống như con người ta ai cũng có vị kỉ và ái kỉ riêng của mình. Một hình thức cuồng cái tôi đầy vị kỉ và trốn trong sự ái kỉ với những câu đồng thuần hời hợt, hoặc những lời chối từ nhút nhác. Sự nghiệp gần với vị kỉ rằng chỉ cần bản thân mình ổn định với công việc lương đủ sống thì tình yêu sẽ tự đến. Nhưng bạn nhìn thực tế mà xem, sự nghiệp thành công đó, có vị thế xã hội đó, tiền tài vật chất có đó, ấy thế mà tình yêu của họ lại lận đận. Còn tình yêu giống ái kỉ ở chỗ muốn nói với đối phương rằng mình đang rất mệt, đang chật vật với công việc nhưng lại không dám vì sợ đối phương trách móc ta vì ta vô tâm với họ.
Và rồi ta tự trấn an. Mặc dù việc trấn an có thể giúp ta bình tĩnh nhưng việc trấn an chỉ là một nỗ lực ngắn hạn khiến ta có thể dễ chịu một chút trước kết quả sắp đến. Cuối cùng vẫn sẽ suy nghĩ xem mình nên chọn sự nghiệp hay tình yêu?
Việc chọn lựa ấy có vẻ sẽ dễ dàng với người thành công bởi họ chẳng còn vướng bận gì đến tiền bạc và họ cũng biết được rằng người bên cạnh họ có lẽ sẽ không rời đi nữa. Tôi có từng đọc một câu viết rằng: ” Người đàn ông lúc trong tay chưa có tiền anh ta sẽ chọn người có thể bên cạnh anh ta lúc khó khăn. Đến khi anh ta có tiền rồi, anh ta sẽ chọn người mà anh ta yêu. Vì sao á? Vì anh ta không muốn người mình yêu phải chịu cực khổ.”
Vậy như nào sẽ ổn nhỉ?